I.Những vấn đề lý luận chung
1.Nhận thức của chính phủ qua các thời kì
Ngay từ khi nhà nước ra đời, thì chính phủ với tư cách là một thể chế điều hành quốc gia, đã có những vai trò không thể phủ nhận như xây dựng và bảo vệ các khuân khổ pháp lí, đánh thuế vào chi tiêu.Tuy nhiên trong các giai đoạn khác nhau thì có những quan điểm khác nhau về vai trò của chính phủ trong việc điều tiết nền kinh tế. Cụ thể như tư tưởng của trường phái tư sản cổ điển Anh mà nổi bật là quan điểm của Adam smith tr
8 trang |
Chia sẻ: huyen82 | Lượt xem: 1565 | Lượt tải: 0
Tóm tắt tài liệu Biện pháp can thiệp của chính phủ, để xem tài liệu hoàn chỉnh bạn click vào nút DOWNLOAD ở trên
ong tác phẩm “của cải của các dân tộc” , ông cho rằng cơ chế bàn tay vô hình của thị trường sẽ dẫn dắt việc sản xuất ra những hàng hóa mà mọi người mong muốn theo cách tốt nhất, không cần chính phủ, thị trường sẽ phân bổ nguồn lực một cách có hiệu quả.Còn Keynes một đại diện tiêu biểu của trường phái trọng cầu thì cho rằng “ nhà nước cần thực hiện nhũng chương trình đầu tư với quy mô lớn để tăng cầu có hiệu quả, qua đó nhà nước can thiệp vào nền kinh tế. Vào những năm 70s, Paul samuelson người đã sáng lập ra trường phái kinh tế học hiện đại đã chủ trương phát triển kinh tế phải dựa vào “cả hai bàn tay” là cơ chế thị trường và nhà nươc.Ông cho rằng “điều hành một nền kinh tế không có chính phủ hoặc thị trường cũng như định vỗ tay bằng mộ bàn tay”.Ngày nay hầu hết các quố gia trên thế giới đều chủ trương phát triển nền kinh tế hỗn hợp, trong đó cả nhà nước và thị trường cùng điều tiết nền kinh tế nhằn khai thác được triệt để những lợi thế, đồng thời tránh được hoặc giảm thiểu những thất bại của thị trường lẫn chính phủ.
Ở Việt Nam trong giai đoạn trước năm 86 nền kinh tế của nước ta là một nền kinh tế kế hoạch hóa tập trung, mọi hoạt động đều do nhà nước điều tiết chỉ huy, quan hệ hành chính thay thế phần lớn cho quan hệ thị trường, điều này đã làm cho nền kinh tế rơi vào khủng hoảng trì trệ trong một thời gian dài, từ khi đổi mới nền kinh tế nước ta trở thành nền kinh tế thị trường có sự điều tiết của chính phủ, nhờ vậy mà vậy sau hơn hai đổi mới nền kinh tế việ Nam có những chuyển biến mạnh mẽ và đạt được nhiều thành tựu to lớn.
2. Những thất bại của thị trường Cơ sở sự can thiệp của chính phủ vào nền kinh tế..
Thất bại của thị trường là những trường hợp mà thị trường cạnh tranh không thể sản xuất ra hàng hóa và dịch vụ ở mức như xã hội mong muốn.
a.Độc quyền thị trường
là trường hợp khi thị trường chỉ ro một hay một số ít các hãng thông trị, thì nguy cơ tồ tại một thế lực độc quyền, chi phố thị trường là rất lớn, các hãng độc quyền có thể có được lợi nhuận siêu nghạch cho mình bằng cách tăng giá mà không sợ các đối thủ trên thị trường.ví dụ: dịch vụ viễn thông, điện lực, đường sắt... ở Việt Nam.
b.ngoại ứng
là trường hợp sảy ra khi tác động của một giao dịch của một giao dịch trên thị trường có ảnh hưởng tới đối tượng thứ 3, ngoài người bán và người mua nhưng những tác động này không được tình tới.Trong những truongf hợp này cân bằng thị trường sẽ không đạt được hiệu quả xã hội do hoặc lợi ích biên hoặc chi phí biên của tư nhân không nhất quán với lợi ích biên hoặc chi phí biên mà xã hội mong muốn.
Ví dụ hoạt đông của một nhà máy gây ô nhiễm cho môi trường khu vực xung quanh hay hoạt động trồng rừng giúp giảm tình trạng lũ lụt, xói mon đất
c.Hàng hóa công cộng
là hàng hóa mang lại lợi ích tiêu dùng được thụ hưởng chung giữa tất cả mọi người ngoài ra không dễ gì ngăn cản những cá nhân không đóng góp tài chính để đóng gốp tiêu dùng chúng, vì vậy các doanh nghiệp tư nhân nếu sản xuất và cung cấp hàng hóa công cộng thì sẽ gặp khó khăn rất lớn trong việc tạo doanh thu và bù đắt chi phí.
Ví dụ: việc xây dựng cầu hay đường sá...
d.Thông tin không đối xứng
Là trường hợp khi người tiêu dùng và người sản xuất không có đầy đủ thông tin về đặc tính sản phẩm so với bên kia.Hiện tượng này làm ảnh hưởng tiêu cực tới hoạt động của nhiều thị trường, khiến các nguồn lực được phân bổ quá nhiều hoặc quá ít cho thị trường so với mức hiệu quả xã hội.
Ví du: trong thị trường y tế người bác sĩ có nhiều thông tin về sản phẩm mà anh ta bán hơn là người mua(bệnh nhân) hay trong thị trường bảo hiểm người mua( những khách hàng tìm đến mua bảo hiểm) biết rõ xác suất xảy ra rủi ro hơn là người bán.
Những thất bại trên đều gây ra tổn thất phúc lợi xã hội do đó cần phải khẳng định lại vai trò của chính phủ trong việc điều tiết hoạt động của nền kinh tế.Ngay cả khi nền kinh tế đã vận hành hiệu quả thì có thêm một lý do nữa để chính phủ can thiệp vào nền kinh tế đó là hàng hóa khuyến dụng và phi khuyến dụng.
Hàng hóa khuyến dụng là những hàng hóa hay dịch vụ mà việc tiêu dùng chúng có lợi cho cá nhân và xã hội, nhưng cá nhân không tự nguyện tiêu dùng, khiến chính phủ phải bắt buộc họ sử dụng.
Hàng hóa phi khuyến dụng là những hàng hóa và dịc vụ mà việc tiêu dùng chúng có hại cho cá nhân và xã hội nhưng cá nhân vẫn tiêu dùng buộc chính phủ phải đưa ra các giải pháp hạn chế hoạc ngăn cấm tiêu dùng nó. VD: ở Việt Nam đó là rượu bia, thuốc lá...là những hàng hóa phi khuyến dụng mà chính phủ hạn chế sử dụng còn cờ bạc, ma túy... là những loại bị ngăn cấm.
Bài viết này chúng tôi xin tập trung phân tích về một hàng hóa khuyến dụng mà hiện nay đang là một vấn đề rất đáng quan tâm đó là việc đội mũ bảo hiểm khi đi mô tô, xe máy.
Hiện nay ở Việt Nam số lượng xe máy là rất lớn, khoảng hơn 20 triệu, trung bình cứ 4 người thì có 1 người sở hữu 1 xe máy và số lượng ngày càng có xu hướng gia tăng.tình hình tai nạn giao thông diễn biến ngày càng xấu, số người tử vong do tai nạn giao thông ngày càng tăng lên, trong đó tỉ lệ do chấn thương sọ não là rất lớn.Như nhiều người đều biết đội mũ bảo hiểm khi đi xe máy sẽ giảm bớt nguy cơ tử vong khi không may gặp tai nạn, nhưng không thiếu người vẫn tiếp tục lái xe đầu trần coi thường tính mạng của chính bản thân mình. Từ đó đòi hỏi phải có sự can thiệp của nhà nước với chức năng phụ quyền của mình. Trong trường hợp này nhà nước đóng vai trò như người cha trong gia đình. Khi người cha thấy con cái của mình chỉ hành động vì lợi ích trước mắt mà không nghĩ đến tương lai lâu dài, thì người cha phải can thiệp để điều chỉnh hành vi của con cái. Sủ can thiệp này có khi chỉ ở mức độ giáo dục giải thích, nhưng nếu cần có thể biến thành mệnh lệnh bắt buộc. ở Việt Nam thì việc đội mũ bảo hiểm đã trở thành bắt buộc sau một thởi gian dài chính phủ chờ đợi ở ý thức của người dân. Sự can thiệp này đã đem lai những hiệu quả nhất định, tuy nhiên vẫn có những bất cập mà chúng ta cần phải chỉ ra và có những hướng điều chỉnh cho phù hợp và hiệu quả hơn.
II. Những biện pháp can thiệp của chính phủ
1. Biện pháp hành chính
Theo chỉ đạo của Phó thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng chiều 16/7/2004, từ 1/8/2004, cả nước đồng loạt xử lý người đi môtô không đội mũ bảo hiểm trên những đoạn đường quy định do địa phương lựa chọn.Tuy nhiên thực tế đường xá tại nhiều địa phương khá phức tạp nên Chính phủ giao từng tỉnh tự chọn những tuyến đường phù hợp để quy định đội mũ bảo hiểm, do sự thiếu đồng bộ trong chính sách và các biện pháp quản lý của các địa phương nên quy định đó chỉ được thực hiện trong thời gian ngắn và không đạt được hiệu quả như mong muốn.
Phải tới thời điểm tháng 9 năm 2007 khi chính phủ có những quy định rõ ràng đối với người tham gia giao thông bằng moto xe máy, đó là bắt đầu từ ngày15-9, quy định bắt buộc đội mũ bảo hiểm (MBH) trên các tuyến quốc lộ chính thức có hiệu lực theo Nghị quyết 32/2007/NQ-CP của Chính phủ.Theo quy định này thì mức xử phạt đối với những người tham gia giao thông bằng xe máy không đội mũ bảo hiểm là 20000 tới 40000 VNĐ và giữ xe trong vòng 3 ngày.
Tới thời điểm 15/12/2007 quy định bắt buộc đội mũ bảo hiểm được áp dụng trên mọi tuyến đường.theo quy định này thì mức xử phạt đối với người tham gia giao thông bằng moto xe máy mà không đội mũ bảo hiểm sẽ là 100 tới 200 nghìn đồng đồng thời, tại hiện trường CSGT chỉ lập biên bản vi phạm, tạm giữ giấy tờ, hoặc phương tiện (trường hợp không có giấy tờ mang theo) của người vi phạm và yêu cầu tới các đội, trạm để làm thủ tục đóng phạt.
Kết quả đạt được sau khi áp dụng các quy định hành chính
Theo thống kê của Việt Báo tại TP.HCM, sau hai ngày thực hiện quy định đọi mũ bảo hiểm trên tất cả các tuyến đường thì trong số 242 ca vào cấp cứu tại khoa cấp cứu BV Chợ Rẫy ngày 15-12, có 58 ca do TNGT, phải mổ sọ não sáu ca. Trong 58 ca này chỉ 19 trường hợp có đội MBH, trong đó có sáu trường hợp đội mũ không đúng qui cách. Tại khoa cấp cứu BV Nhân Dân 115, ngày 15-12 có tám ca chấn thương đầu do TNGT trong tổng số 182 ca vào cấp cứu (so với trước đó, ngày 14-12 có 37 ca chấn thương đầu do TNGT trong 188 ca cấp cứu).
Nhận xét về tình trạng chỉ 19/ 58 ca có đội MBH, BS Tôn Thất Quỳnh Ái - trưởng khoa cấp cứu BV Chợ Rẫy - cho biết: người dân chấp hành như vậy là khá rồi. So với trước đây trung bình mỗi ngày 70-80 ca, ngày cao điểm 100 -120 ca TNGT vào cấp cứu thì chỉ 1-2 ca có đội MBH.
Trong khi đó, tại BV Đà Nẵng trong ngày 15 và nửa ngày 16-12, BV này đã tiếp nhận hơn 200 ca cứu thương, trong đó có bảy ca chấn thương nặng do TNGT, tuy nhiên không có trường hợp nào trong số này bị chấn thương sọ não.
Hạn chế của chính sách
Bên cạnh những thành tựu đã đạt được ở trên thì nó cũng gặp phải những thất bại nhất định. Trước hết đó chính là ý thức của người dân khi Mặc dù lực lượng CSGT đã lập ra rất nhều biện pháp cưỡng chế bắt buộc phải đội mũ bảo hiểm nhưng để đối phó, nhiều "tiểu xảo" đã được một số người tham gia giao thông, chủ yếu là lớp trẻ, thực hiện nhằm "qua mặt" CSGT: Thuê, quay vòng mũ bảo hiểm, rú ga, người ngồi sau ép sát đầu vào người ngồi trước khi qua chốt kiểm tra hoặc khi phát hiện CSGT.
Nhiều người tham gia giao thông dường như "bức bối" khi phải đội mũ bảo hiểm; coi việc đội mũ bảo hiểm là phiền toái, mất thẩm mỹ, không cần thiết (?!). Có điều đáng quan tâm là, một bộ phận không nhỏ người tham gia giao thông chưa tự giác thực hiện quy định "đội mũ bảo hiểm khi đi môtô - xe máy
Những tranh cãi về "kiểu dáng", "chất lượng" mũ bảo hiểm cũng trở nên rôm rả trên các phương tiện truyền thông. Dường như tư duy chưa thông, nên xuất hiện đủ "luận điểm tranh cãi" xung quanh mũ bảo hiểm.
Do vậy, quy định người đi môtô - xe máy phải đội mũ bảo hiểm chưa tạo thành thói quen của người tham gia giao thông. Sau khi lực lượng CSGT "rút quân" hoặc khi vắng bóng CSGT, người đi môtô - xe máy lại bỏ mũ bảo hiểm ở nhà hoặc tháo mũ bảo hiểm đang đội để vào giỏ xe cho... thoải mái.
Còn hiện nay sau hơn 4 tháng có quy định bắt buộc phải đội mũ bảo hiểm trên tất cả các tuyến đường, thì tình trạng trên không còn nữa nhưng thay vào đó lại xuất hiện những vấn đề khác cần quan tâm. Đó là việc đội mũ không đúng quy cách, đội mũ không với mục đích là để bảo vệ tính mạng mà chỉ là để đối phó. Theo thống kê thì có tới 88 số người đội mũ bảo hiểm sai quy cách. Ví dụ như đội mũ mà không cài quai, đội mũ xoay đằng trước ra đằng sau, hoặc vào mùa đông thì đội mũ bảo hiểm bên trong mũ của áo khoác...đó chính là những nguyên nhân khiến cho tỉ lệ chấn thương sọ não trong các vụ tai nạn vẫn còn rất cao.
Một hạn chế cũng cần phải đáng quan tâm là về chất lượng của mũ bảo hiểm và những hoạt động tiêu cực kéo theo.Theo tiêu chuẩn Việt Nam, mũ bảo hiểm phải đảm bảo các thông số như: nặng dưới 1,5 kg (loại che cả hàm), dưới 1 kg (mũ che đầu, tai, che nửa đầu); bề mặt phía ngoài của vỏ cứng và các bộ phận kèm theo phải nhẵn, không có vết nứt hoặc gờ cạnh sắc. Mũ phải chịu được va đập và hấp thụ xung động, gia tốc dội lại khi bị va đập không quá: 2.942 m/s (gia tốc tức thời).
Kết cấu mũ phải đảm bảo tầm nhìn của người đi xe máy trong khi sử dụng: góc nhìn bên phải và bên trái mũ không được nhỏ hơn 105 độ. Kính chắn gió không được gây ra sự sai khác về hình ảnh, không gây ra nhầm lẫn giữa các mầu trên biển báo và đèn tín hiệu. Song trên thực tế chỉ có 20...số mũ đạt tiêu chuẩn Chỉ có 10 (tức tỷ lệ 20%) trong tổng số 50 mẫu mũ bảo hiểm với các nhãn hiệu khác nhau của khoảng 40 nhà sản xuất là đạt yêu cầu. 40 mẫu còn lại không chịu được va đập và hấp thu xung động, khả năng bảo vệ người sử dụng là rất kém, tại các điểm "phân phối" như phố Huế, Nguyễn Văn Cừ… dễ dàng bắt gặp mũ không dán tem, không nhãn mác hoặc dán tem nhái.
Tuấn, một đầu nậu chuyên cung cấp hàng từ Lạng Sơn về cho các cửa hàng nội thành cho biết, hiện MBH sản xuất trong nước không thể cạnh tranh được với hàng Trung Quốc, Đài Loan về giá cả. “Mũ Tàu giá nhập chỉ 30.000, bán ra thấp nhất 50-60.000 thì làm sao hàng công ty cạnh tranh được. Kiểu dáng, màu sắc y hệt. Tất nhiên, chất lượng thì không bằng”, Tuấn tiết lộ.
Nhưng đó vẫn chưa phải là loại mũ mang lại lợi nhuận cao nhất cho các chủ hàng. Những cửa hàng có điều kiện còn nhập riêng phần sọ mũ bằng nhựa mỏng, giá chỉ vài nghìn đồng. Sau đó về gia công nốt phần xốp chịu lực, quai đeo; in nhái tem của các công ty lớn rồi tung ra thị trường. “Đơn giá loại này không tới 15.000 đồng mà vẫn bán ra cả trăm nghìn như thường”, Tuấn cho biết thêm
Để khắc phục hạn chế này thì chính phủ đã áp dụng hàng loạt các biện pháp về tiêu chuẩn kỹ thuật. Cụ thể yêu cầu các cơ quan Hải quan phải kiểm định chất lượng của mũ Bh nhập khẩu tại các cửa khẩu, đồng thời các cơ quan quản lý thị trường phải tiến hành việc dán tem chất lượng để đảm bảo mũ có chất lượng. tuy nhiên hiện cả nước có 3 cơ quan kiểm định chất lượng MBH Đó là Cục Đăng kiểm Việt Nam, Tổng cục kỹ thuật 1 và 3 (thuộc Tổng cục Tiêu chuẩn đo lường chất lượng). Song, mỗi đơn vị lại… ấn hành một mẫu tem kiểm định riêng. Chính điều đó đã gây lúng túng cho người tiêu dùng ngay cả khi đã biết dùng biện pháp kiểm tra tem khi mua hàng.Ngoài ra, hiện vẫn tồn tại quy định “nhà sản xuất có quyền tự công bố tiêu chuẩn và dán tem chính hãng” cho sản phẩm, miễn là sản phẩm đó đáp ứng đủ các tiêu chí. Hệ quả là có bao nhiêu hãng sản xuất MBH được cấp phép thì có… bấy nhiêu loại tem “xịn”.
Vào ,một đợt kiểm tra của CA TP Hà Nội phối hợp với lực lượng Quản lý thị trường kiểm tra 4 kho hàng thuộc ga Giáp Bát, phát hiện lô hàng gồm 270 chiếc mũ bảo hiểm được dán mác “Amaro” (nhái theo mác “Amoro”), là hàng kém chất lượng có xuất xứ Trung Quốc. Những chiếc mũ trên được sản xuất từ nhựa tái sinh, dễ vỡ và gây nguy hiểm cho người đội.
2.Biện pháp giáo dục
Để nâng cao ý thức của người dân trong việc đội mũ bảo hiểm khi tham gia giao thông thì chính phủ đã có nhiều biện pháp để tuyên truyền và giáo dục. Chẳng hạn như trước khi quy định bắt buộc đội mũ BH thực thi thì trên tất cả các phương tiện thông tin đại chúng đều liên tục đưa ra các chương trình cổ động, tuyên truyền; bên cạnh đó trên tất cả các tuyến đường đều có các bangron với những nội dung ủng hộ mạnh mẽ việc thực hiện quy định này.Mặt khác các trườngphổ thông đã có những buổi ngoại khóa giáo dục cho học sinh biết được lợi ích của đội mũ bảo hiểm.
Ngoài những hoạt động trên thì việc dùng ảnh hưởng của những người nổi tiếng trong công tác tuyên truyền cũng đem lại những hiệu quả nhất định. Trong thời gian qua chắc hẳn mọi người dân Việt Nam đều rất quen thuộc với hình ảnh hoa hậu Mai Phương Thúy gắn liền với chiếc mũ bảo hiểm nhằm kêu gọi ý thức người dân. Hay gần đây nữ diễn viên nổi tiếng Dương Tử Quỳnh đã đến Việt Nam trong chương trình của LHQ về việc ùng hộ đội mũ bảo hiểm ở Việt Nam.
Những hoạt động trên cũng đã đem lại những hiệu quả nhất định, song do những chương trình đó chưa thực sự đủ mạnh mẽ và liên tục nên chưa thực sự thực hiện dược đúng mục tiêu mà nó đã đề ra
._.
Các file đính kèm theo tài liệu này:
- 30400.doc